EDITEDIT
icon icon icon
EDITEDIT EDITEDITEDITEDIT

TAB MENU

Wednesday, April 27, 2022

5 quy tắc đầu tư kinh điển từ trò chơi cờ tỷ phú

5 quy tắc đầu tư kinh điển từ trò chơi cờ tỷ phú chuyên gia đầu tư nào cũng áp dụng
'
Bài học số 1 – Luôn giữ tiền mặt

Cho tới nay, đây là bài học quan trọng nhất với người chơi game cũng như giới tài chính. Để thắng trò Cờ tỷ phú, bạn phải là người chơi cuối cùng, nói cách khác, là người cuối cùng còn tiền. Vì thế, nếu bạn mua tất cả mọi thứ trong Cờ tỷ phú, khi tới lúc trả nghĩa vụ tài chính, bạn không còn đồng xu tiền mặt nào. Không còn tiền mặt đồng nghĩa bạn phải bán tài sản đã mua với giá rẻ hơn rất nhiều so với số tiền đã bỏ ra mua chúng. Trong trò chơi, bạn được phép thế chấp tài sản để vay tiền. Khi đó, bạn sẽ phá sản – vấn đề chỉ là thời gian, trừ khi bạn may mắn.

Các vấn đề tài chính trong thế giới thực cũng tuân theo chính xác quy tắc này. Nước Mỹ lãnh hậu quả đầu tiên khi suy thoái xảy ra vì không có tiền mặt. Khi Đại suy thoái xảy ra, người ta tiêu tiền điên cuồng vì thói quen tiêu dùng tín dụng. Tuy nhiên, khi thị trường nhà đất sụp đổ và cuộc khủng hoảng ngân hàng Mỹ nổ ra, những người không có tiền mặt bị thiệt hại nhiều. Hiệu ứng Cờ tỷ phú diễn ra như sau: không có tiền mặt, người ta phải bán tháo tài sản với giá giảm sâu. Nếu không thể thanh toán khoản thế chấp, họ buộc phải bán nhà rẻ hơn rất nhiều so với số tiền đã bỏ ra, hoặc tệ hơn bị chủ nợ tịch thu tài sản. Giá trị tài sản bị xoá sạch.

Thị trường chứng khoán cũng lãnh chịu những hậu quả tương tự. Khi thị trường tín dụng thắt chặt, nhiều nhà đầu tư tranh nhau huy động tiền mặt. Họ chỉ có lựa chọn duy nhất là bán chứng khoán với bất kỳ giá nào. Nhu cầu khát tiền mặt này gây ra tình trạng bán tháo, khiến thị trường giảm khủng khiếp vào năm 2008. Điều này khiến cho những người làm việc chăm chỉ, chịu khó mất gần như tất cả, hoặc tất cả, tài sản đầu tư. Mặt khác, những người có tiền mặt trong tay lại có cơ hội mua tài sản, chứng khoán, bất động sản, trái phiếu với giá rẻ bèo. Cuối cùng họ là người chiến thắng trò chơi và kiếm được nhiều tiền nhất.

Bài học số 2 – Kiên nhẫn

Để thắng trong trò Cờ tỷ phú, bạn phải kiên nhẫn và phải có kế hoạch khi chơi. Bạn không thể thắng nếu mua mọi loại bất động sản khi dừng chân, mà phải có một kế hoạch triển khai tổng thế. Nếu bạn mất kiên nhẫn và mua mọi thứ khi dừng chân, bạn sẽ nhanh chóng hết tiền, do đó không thể làm gì ngoại trừ hi vọng điều tốt đẹp nhất. Do đó, bạn phải kiên nhẫn và chọn thời điểm thích hợp để mua hay bỏ qua.

Tương tự như vậy, nếu chỉ biết mua vào mà không có quy tắc đầu tư nào, bạn sẽ chỉ biết ngồi hi vọng trường suôn sẻ. Các nhà đầu tư thành công không đầu tư dựa trên sự hi vọng, mà họ đầu tư theo phương pháp bài bản. Kiên nhẫn là phần không thể thiếu trong phương pháp đó.

Suốt thời kỳ bùng nổ Internet cuối những năm 1990, Warren Buffett bị cười nhạo vì không đầu tư vào các công ty Internet, trong khi những nhà đầu cơ khác đã kiếm được gấp 3. Một vài trong số họ may mắn đầu tư vào và rút ra đúng thời điểm. Tuy nhiên, đại đa số đã chịu tổn thất nặng nề. Buffett đã kiên nhẫn trong nhiều năm trong khi những người khác chạy theo cố phiếu Internet. Cuối cùng, khi thị trường và những nhà đầu tư hết tiền, thị trường sụp đổ nhanh chóng, tiêu diệt hầu hết nhà đầu tư không đủ kiên nhẫn, thiếu kỷ luật.

Bài học số 3 – Tập trung vào dòng tiền

Cờ tỷ phú là trò chơi đơn giản: bạn có một số tiền ban đầu và mục đích là người chơi cuối cùng còn tiền. Cách bạn thắng trong Cờ tỷ phú là thu thập tiền thuê tài sản, hay dòng tiền. Không nhiều người biết rằng những tài sản có giá trị nhất trong Cờ tỷ phú với dòng tiền tốt nhất là 4 công ty đường sắt. Nếu bạn sở hữu cả 4 công ty đường sắt này, bạn có cơ hội thắng rất cao. Mỗi công ty này trị giá 200$. Khi sở hữu cả 4 công ty, bạn thu được 200$ cho 1 lần thuê xe, tương đương mức thu hồi 25% vốn.

Dần dần, giá trị tài sản tăng lên nhờ dòng tiền chúng tạo ra. Thậm chí, đơn giản như những tài khoản tiết kiệm hay trái phiếu tiết kiệm sẽ có giá trị hơn nếu nó kiếm được nhiều tiền hơn, có tỷ suất sinh lời cao hơn. Trong đầu tư, các khoản đầu tư thành công nhất đến từ những công ty có thể tạo ra dòng tiền ngày càng tăng. Các công ty như Coca-Cola, Johnson&Johnson và IBM đã đầu tư rất thành công trong nhiều thập kỷ vì dòng tiền luôn tăng trưởng.

Bài học số 4 – Tài sản đắt nhất không phải lúc nào cũng tốt nhất

Hầu hết người chơi Cờ tỷ phú muốn sở hữu khu Park Place và Boardwalk vì sinh lợi cao. Nhưng chúng cũng đắt đỏ nhất. Nhiều người chơi thua vì sở hữu những tài sản đắt đỏ nhất mà họ không quan tâm tới chi phí, chỉ quan tâm tới dòng tiền. Tập trung vào dòng tiền mà không chú ý tới chi phí duy trì dòng tiền đó thì không khác gì vừa chơi vừa bịt mắt.

Những người thắng Cờ tỷ phú thường đầu tư về dài hạn. Trong đầu tư, các khoản đầu tư tốt nhất thường là những công ty bị định giá thấp mua với giá hời. Sở hữu khu Boardwalk và Park Place không phải là cách để bạn thắng Cờ tỷ phú; mà bạn thắng là nhờ kiếm được nhiều tiền nhất. Trong đầu tư, bạn thắng là nhờ mua rẻ và bán đắt. Khi tập trung vào tài sản đắt nhất, rủi ro cho bạn là bội chi và nguy cơ thua lỗ.

Bài học số 5 – Đừng đặt hết trứng vào một giỏ

Bạn sẽ không thắng nhiều trong Cờ tỷ phú bởi chỉ sở hữu một tài sản và cho thuê nó. Và bạn cũng khó có thể thắng nếu mua mọi thứ tại ô dừng chân và đầu tư dàn trải. Đôi khi, bạn có thể may mắn khi mọi đối thủ sẽ dừng chân trên bất động sản của bạn. Nhưng thường thì người chiến thắng sẽ dàn trải tài sản trên khắp bàn cờ và có nhiều cơ hội thu phí cho thuê.

Nguyên tắc tương tự áp dụng trong đầu tư. Nếu đặt cược tất cả vào 1 hoặc 2 cổ phiếu, bạn đang tự đặt mình trước nguy cơ mất sạch nếu có vấn đề gì không ổn xảy ra. Đồng thời, bạn sẽ làm “loãng” lợi nhuận nếu sở hữu 100 cổ phiếu khác nhau. Hãy đa dạng hoá một cách thông minh. Nhiều nghiên cứu cho thấy đa dạng hoá danh mục đầu tư không mang lại nhiều lợi ích sau khi đã có 15 – 20 loại cổ phiếu. Vì thế, đừng đặt cược vào 1-2 tài sản hoặc có gắng dàn trải tới 50 tài sản.

Theo Trí Thức Trẻ

Tuesday, April 26, 2022

​BÀI HỌC MARKETING TỪ NGƯỜI ĂN MÀY

BÀI HỌC MARKETING TỪ NGƯỜI ĂN MÀY

--------------------------


Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Levi’s ra khỏi Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, xán tới đứng trước mặt. Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học tại chức kinh tế ở trường. Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.


- Xin anh… cho tôi ít tiền đi! – Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.

Ăn mày rất thích kể lể.


- Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Levi’s ở Plaza chắc chắn nhiều tiền…


- Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! – Tôi ngạc nhiên.


- Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. – Ông ta bắt đầu mở máy.


Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:


- Thế nào là ăn mày một cách khoa học?


Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.


Ông ta giảng giải:


- Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoan chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.


Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.


- Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng…


- Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.


Ông ta lấy giọng nói tiếp:


- Ở khu Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian để tìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.


- Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? – Tôi căn vặn.


- Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!

- Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?


- Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.


- Hả? Nhiều vậy sao?


Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:


- Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn.


Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.

Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.


- Ông nói tiếp đi! – Tôi hào hứng.


- Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?


Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.


- Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.


Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.

Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.


- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!


Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.


- Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không?


Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: “Hồng ơi, anh yêu em”, gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối.


Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.


Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!


- Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.


Quá chuẩn!


- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.


- Ối ông cũng có vợ con?


- Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.


Tôi buột miệng:


- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?


(ST)

Monday, April 25, 2022

VIẾT CHO ĐÀN ÔNG CHƯA GIÀU !

VIẾT CHO ĐÀN ÔNG CHƯA GIÀU ! 

( 1 vấn đề cũ nhưng rất quan trọng )

Tôi sẽ làm cho bạn một bài toán chi tiêu mà hầu hết đàn ông đều phải trải qua mỗi ngày 

1 : ăn sáng ( cafe thuốc lá)

30k / ngày 30 ngày = 900k 

2 : ăn trưa+ tối 

50k/ ngày 30 ngày =1500k 

3 : xăng xe 50/ tuần 4 tuần =200k

4 : điện thoại 50k/tuần 4 tuần = 200k 

5 : điện + nước+net+cáp+ga +vệ sinh…= gói gọn 400k 

6: Tiền nhà 1tr ( 90% hầu như phải đi thuê nhà ở đô thị )

6: tiệc tùng ma chay cưới hỏi + chi phí phát sinh . nhẹ nhàng 1000k

====> Tổng trung bình 5.200k

- chưa kể những tháng có đám đi toi 1t đến 2t là chuyện bình thường 

- chưa kể thuốc men lúc ốm đau bệnh tật 

- chưa kể đổi mùa phải sắm cái nọ cái kia vào người … Rồi còn những chi phí phục vụ cho đam mê sở thích.

Suy ra đàn ông phải kiếm ra ít nhất tầm 6t mới tạm gọi là có cuộc sống cá nhân ổn định. 

Nhưng liệu trong 100 đàn ông thì được bao nhiêu người kiếm ra được mức đó ( trong tuổi đời dưới 25 ? 


Khi ngươi phụ nữ xuất hiện sẽ kèm theo những phát sinh không mấy nhẹ nhàng : 

Ta sẽ tính ở mức mối quan hệ hơn bạn bè chút , trong thời gian tán tỉnh ấy ( đây là khoảng phải đầu tư tốn kém nhất ) 

Trung bình mỗi tuần hẹn hò hai lần .Đơn giản là ngồi quán nước vỉa hè ( chả cô nào thích ngồi trà đá, uống nước chè nhai kẹo lạc cả )

Hai cốc nước mía ( có hôm nước dừa hay sinh tố ) với đĩa hạt dưa, nem rán bò khô

(Tính gọn 80k thôi)

Đổi bữa có thể là ốc ít 100k 

Sang thì gà nướng , bò nướng cung mất nhẹ 250k rùi

Khổ hơn nữa tháng nào cũng gần như có lễ tết , không có cũng phải bày ra cho có @@

- nhẹ nhất cũng bó hoa hay em gấu nhỏ 100k 

-oh lúc lĩnh lương thì mua thêm cho em đôi dày hay cái áo 

Bla bla …… Tóm lại là 600k đi thừa thiếu gì kệ nó

Chẳng đàn ông đích thực nào muốn cưa đôi với bạn gái cả 

Không có tiền thì thôi em ơi ta ở nhà , đàn ông không như phụ nữ , rỗng túi vẫn tung tăng ra đường.

Và khi có người yêu rồi , đàn ông phải suy nghĩ về tương lai về cưới hỏi về con cái .Trừ những người không có ý định lâu dài .Vậy là phải bắt đầu chắt cóp bỏ lợn .


- Hầu hết khi hẹn hò ban đầu , chúng ta đều không nghĩ đến chuyện đàn ông sẽ phải mất bao nhiêu để có một cái hẹn .

Phụ nữ thích lãng mạn , hay chọn những quán cafe vườn lung linh ánh đèn, sang trọng bàn ghế .


Phụ nữ vô tư hay chỉ chỏ oh ah những cái mình thích mỗi khi ngang qua ( và vô tình đàn ông hiểu mình cần mua cái đó ) 

- Phụ nữ rụt rè hay kéo bạn lôi em đi hẹn cùng … 

Khi mối quan hệ mới bắt đầu , dù không thích nhưng đàn ông vẫn bỏ qua chuyện lằng nhằng ây 

Họ hẹn với chúng ta , chứ có hẹn với chị em chúng ta đâu ?

từ câu chuyện hai người bỗng thành như hội nghị bàn tròn vậy 


Và không phải lúc nào ví họ cũng căng phồng như ngày có lương , để cắn răng trả những khoản không ngờ tới 

Có bao giờ bạn nghĩ , mời chúng ta một bữa hát hò , rượu mực , chè chén là đàn ông phải ăn mì cả tháng 

Thôi mua đôi dày , thôi mua chiếc áo 

Thôi gửi tiền về quê , thôi nhạu nhẹt bóng bánh với mấy thằng bạn 

Tiền không phai của mình thì tiêu không nghĩ 

Nhưng để có tiền trong cái thời đại này thì khối người phải đồ mồ hôi rơi nước mắt bạn ah


Tôi đang bàn về cuộc sống nơi đô thị nhé ! 

Ngoại thành chi tiêu có thể cũng bớt tốn kém hơn 

Nhưng ở đâu cũng thế thôi , đều có đàn bà và đan ông và giữa họ là những cái hẹn cần có chút tiền bạc.

Thực ra thì trong cái cuộc sống chật vật vì đồng tiền này , cái việc mơ ước yêu một anh chàng giàu có cũng là chuyện dễ hiểu 

Yêu thì dễ, nhưng đàn bà còn cả nghĩ , chỉ cần mới quen thôi là họ có thể nghĩ đến chuyện tương lai rồi. 

- Nhất là một số cô gái có chút học thức hay nhan sắc , mưu cầu về một người đàn ông xứng tầm với mình cũng là vì để cuộc sống cân bằng thôi .

Người ngồi mát ăn bát vàng không thể kêu người ta ra lội ruộng 

Người thạc sĩ tiến sĩ không thẻ ghép với một anh công nhân bình thường 

Và trên hết là bản chất đàn ông cũng không thích nép vế người yêu.


Với phụ nữ đó là cái quyền với đàn ông họ sợ bị nghĩ là lợi dụng .

- Đã là đàn ông phải lo cho được người kgai mình yêu, điều này đúng. Nhưng có bao giờ bạn để í tới cuộc sống phía sau của họ chưa ? Thay vì bạn cứ muốn người yêu mình tặng cái này cái kia, đáp ứng nhu cầu mua sắm, phấn son của bạn, Hay bạn nhìn lại 1 khoảnh khắc, chiếc áo a ấy đã mang đi mang lại rất lâu nay, đôi giày a ấy đã cũ nát,.. sao a ấy không mua thêm ?

Không phải a ấy không muốn mua mà là người đàn ông ấyhọ không sống vì riêng bản thân mình,. Họ còn sống vì gia đình, vì những người thân của họ nữa.

.

Tuổi trẻ thời nay khiến tôi cảm thấy hại não quá 

Làm sao mà dạy được họ cách yêu như thế nào 

Làm sao mà tách được họ ra khỏi sự thực dụng 

Làm sao kể hết cho họ nghe được những chuyện tình đầy cao thượng vị tha 

Có lẽ chỉ có cuộc đời và trải nghiệm mới dạy họ tỉnh lại được 

Mọi ham muốn , đòi hỏi , trao đổi đều có một cái giá phải trả 

Đắt hay rẻ , ngọt ngào hay đắng cay là do mỗi chúng ta khởi tạo lúc ban đầu…


=> LÀ MỘT CÔ GÁI , tôi nghĩ hãy cứ yêu một người đàn ông không vì gì cả 

Thì họ sẽ làm tất cả vì mình, hãy cảm thông chia sẽ với người đàn ông yêu mình.

Dựa theo một câu chuyện có thật về một cậu nhóc người Thái. Từ một cậu bé nghiệm game online, cậu đã nhanh chóng trở thành tỉ phú. Bí mật nào đã giúp cậu tạo nên điều kì diệu đó?

Dựa theo một câu chuyện có thật về một cậu nhóc người Thái. Từ một cậu bé nghiệm game online, cậu đã nhanh chóng trở thành tỉ phú. Bí mật nào đã giúp cậu tạo nên điều kì diệu đó?


Ở tuổi cậu, liệu chúng ta có thể làm được thế này chăng?


16 tuổi: kiếm được 400,000 baht/tháng nhờ game online

17 tuổi: sẵn sàng bỏ học để bán hạt dẻ với doanh thu 2,000 baht

18 tuổi: Gia đình phá sản để lại số nợ lên đến 40 triệu baht

19 tuổi: Kinh doanh rong biển sấy "Tao Kae Noi" tại hơn 3,000 chi nhánh của hệ thống 7-Eleven

26 tuổi: một doanh nhân thành đạt với 85% thị phần, thu về 800 triệu Baht/ năm, cùng nhà máy với hơn 2,000 nhân viên

KHỞI SỰ DOANH NGHIỆP TỪ 2 SÀO CAFE

Cafe buổi sáng

KHỞI SỰ DOANH NGHIỆP TỪ 2 SÀO CAFE

.

.

Từ 2 sào cafe (2000m) ban đầu mà đến nay anh có hơn 20ha, hàng chục lô đất mặt tiền chợ cho thuê kinh doanh, và cuộc sống của anh đúng nghĩa là nông nhàn.

.

.

Cũng đi học đại học tin học về, ko biết sao anh bạn ko đi làm đúng chuyên môn mà về quê lập gia đình rồi làm rãy, lúc đầu ko có vốn luyến bố mẹ chỉ cho đc 2 sào cafe làm kế sinh nhai.

.

.

Cũng làm cafe như mọi người nhưng anh làm theo cách khác, anh đưa mẫu đất, mẫu nước ở rãy của mình đi xét nghiệm để đo và phân tích rõ các chất trong đất và nước tưới còn thiếu gì cho cây cafe; anh đi chọn giống, lai ghép giống tốt nhất phù hợp với vùng đất của mình rồi tiến hành trồng tỉa và kiểm nghiệm hiệu quả;

.

.

Anh kể: anh tiết kiệm từ 1/2-2/3 chi phí so với cách bà con thường làm mà hiệu suất còn cao hơn và thường ổn định chứ ko phải năm đc năm mất;

.

.

Cũng banh bồn, làm cỏ, tưới nước, bón phân, phun thuốc, tỉa cành, tước tược, bẻ chồi,... nhưng anh làm: banh bồn tưới nước chẳng hạn thay vì phải đào thật sâu và tưới nước cho đầy bòn để cây hút được lâu như bà con thường làm thì anh lại banh bòn vừa phải và tưới 1 lượng nước vừa đủ thấm sâu 20-30cm dưới đất đủ để rể cây hút và cào lá cây và rát tủ lên trên cho nước khỏi bóc hơi và đồng thời giữ ẩm và ko cho cỏ con mọc trở lại, anh lý giải vì tưới nhiều nước thì nước sẽ thắm sâu xuống đất và rửa trôi đi phân bón và các chất trong đất mà cây chưa kịp hấp thụ vừa tốn nước tốn phân và tốn công nhiều hơn, khâu này anh tiết kiệm 2/3 chi phí.

.

.

Khâu bón phân thay vì bà con cứ hỏi thăm nhau bón cái gì thì về nhà bón theo nên thường chi phí nhiều mà hiệu quả thấp, còn anh vì xét nghệm đất nước và giống nên anh biết cây thiếu gì thì chỉ mua chất thiếu đó bổ xung cho cây.

.

.

Khâu diệt cỏ hay làm sạch vườn thông thường bà con tốn rất nhiều tiền và nhiều công sức, ví dụ: 1 chai thuốc diệt cỏ phun 1 sào thì cỏ mới chết sạch; còn anh 1 chai anh phun làm 2 sào làm sao cho cỏ muốn sống cũng chẳng được mà chết cũng ko xong chỉ dặp dặp nằm đó che lớp cỏ con bên dưới ko lên nổi đồng thời chống xói mòn đất và rửa trôi đất...

...

Đặt biệt là các khâu anh đều ghi chép đầy đủ và lên lịch; lúc nào làm cỏ, lúc nào bỏ phân, lúc nào tưới nước, lúc nào thu hoạch và tốn hết bao nhiêu công.

.

.

Và cứ như vậy anh lợi nhuận gấp 1/2-2/3 lần so với bà con lân cận và mỗi năm anh lại đầu tư mua thêm mở rộng diện tích ứng dụng mấy móc thiết bị hiện đại gần như công nghiệp hoá và tự động hoá nhiều khâu như tưới nước, bón phân, bón thuốc và và dùng băng chuyền, ròng rọc vận chuyển, mấy nâng, ... thay sức người bằng mấy móc.

.

.

Ngoài ra anh còn chủ động tìm đầu ra cho sản phẩm của mình từ nhà sản xuất, nhà buôn và các doanh nghiệp bán hàng khác để chủ động nắm bắt giá cả và đầu ra cho mảnh vườn cafe của mình. Và đem lại công ăn việc làm cho hàng chục công nhân và thay đổi hẳn về mặt nhận thức cho tôi và bà con ở quê.

....

Khởi nghiệp thực tế từ www.saomai.edu.vn

thập lý hương châu kiệt luân có bao nhiêu loại cây ???

​có 4 loại cây 

1 là thập lý hương

2 là

chết có hẳn 1 chương để học ???

chết

(Về lòng đất)

(Tử Vong ) 

(Qua Đời )

(Mất)

(Rồi đời)

(Đi đứt)

(Hi sinh)

(Đã Khuất ) 

(Nhắm Mắt)

(Đứng tròng) 

(Từ Trần ) 

(Khuất Núi – Khuất bóng)

(Tắt thở)

(Đi rồi – Toi rồi)

(Xuôi tay) 

(Ngủm củ tỏi )

(Đi Bán Muối ) 

(Đắp Chiếu )

(Chầu trời – Thăng thiên)

(Theo Ông Bà – Về tổ tiên)

(Gặp Diêm Vương )

(Băng hà)

(Vĩnh biệt – Lìa trần)

(Chán sống)

(Buông tay)

(Lìa đời – Đã mất)

(Ra đi)

(Về cõi tây phương)

(Hóa kiếp lai sinh)

(Ra đi ngàn thu) 

(Trở về cát bụi) 

(Từ giã cõi đời)

(Chia tay cõi trần) 

(Nghẻo – Queo)

(Ngắm gà khỏa thân)

(Lên bàn thờ ngắm chuối)

(Xong kiếp phàm trần)

(Viên tịch)

I love you có hẳn 1 chương để học ???

I love you có hẳn 1 chương để học :))))

Anh yêu em

Em yêu chị

Tớ yêu cậu

Mình yêu cậu

Tui yêu mi

Tao yêu mày

Tôi yêu bạn

.....

​DANH SÁCH CÁC TRƯỜNG ĐẠI HỌC GIẢ DANH CỦA MỸ TẠI VIỆT NAM...

DANH SÁCH CÁC TRƯỜNG ĐẠI HỌC GIẢ DANH CỦA MỸ TẠI VIỆT NAM...


Trên trang web cá nhân mới đây ( đầu tháng 7 ), Tiến sĩ Mark A. Ashwill đã nêu đích danh 21 trường Đại Học hiện có mặt tại VN không được công nhận bởi các cơ quan kiểm định giáo dục có thẩm quyền từ Hoa Kỳ. 


Xin anh chị em cẩn thận khi cho con em mình bỏ tiền ra theo học tại các trường này. Văn bằng không có giá trị, không được bất cứ đâu công nhận...:


1. ĐH quốc tế Adam (Adam International University) thuộc Tiểu bang Georgia.

2. ĐH Akamai (Akamai University) thuộc Tiểu bang Hawaii.

3. ĐH American City (American City University) thuộc Tiểu bang California.

4. ĐH Di sản Mỹ (American Heritage University) nằm ở phía Nam California.

5. ĐH American Pacific (American Pacific University). Đây là ĐH được đặt tại TP  Sài Gòn.

6. ĐH quốc tế American Pacific (American Pacific University – International) thuộc Tiểu bang New Mexico/ California.

7. ĐH Apollo (Apollo University) Tiểu bang California.

8. ĐH quốc tế Đại Tây Dương (Alantic International University) thuộc Tiểu bang Hawaii.

9. ĐH Capstone (Capstone University) Tiểu bang California.

10. ĐH Cosmopolitan (Cosmopolitan University).

11. ĐH Frederick Taylor (Frederick Taylor University) thuộc Tiểu  bang California.

12. ĐH Honolulu (Honolulu University) thuộc Tiểu bang Hawaii.

13. ĐH Irvine (Irvine University) thuộc Tiểu bang California.

14. ĐH Quốc tế Mỹ (International American University) thuộc Tiểu bang California.

15. ĐH Kỹ thuật Paramount (Paramount University of Technology) thuộc Tiểu bang California.

16. ĐH Pebble Hills (Pebble Hills University) thuộc Tiểu bang Pennsylvania.

17. ĐH Preston (Preston University) thuộc Tiểu bang California.

18. ĐH Tây Nam Mỹ (Southwest American University) thuộc Tiểu bang California.

19. ĐH Nam Thái Bình Dương (Southern Pacific University) thuộc Tiểu bang Delaware.

20. ĐH quốc tế Washington (Washington International University) thuộc Tiểu bang Pennsylvania.

21. ĐH quốc tế Berkeley (Berkeley International University), thuộc Tiểu bang Delaware.

Nếu sếp của bạn và mẹ của bạn cùng rơi xuống nước, bạn sẽ cứu ai?

Một trong những thử thách khiến người xin việc luôn cảm thấy lo lắng chính là màn phỏng vấn với nhà tuyển dụng. Lý do là bởi không ai sẽ biết được nhà tuyển dụng sẽ hỏi gì hay đặt ra những yêu cầu oái oăm nào trong buổi phỏng vấn. Tiểu Phương - một thanh niên mới ra trường cũng vừa phải đối diện với thử thách này. Anh chàng sau đó đã chia sẻ lại trải nghiệm phỏng vấn của mình và thu hút rất nhiều sự chú ý.


Được biết, buổi phỏng vấn hôm đó của Tiểu Phương diễn ra tại một công ty lớn. Ngoài Tiểu Phương còn có 2 ứng viên khác lọt vào vòng cuối cùng. Những tưởng đây sẽ là vòng kiểm tra kỹ năng chuyên môn nhưng không, tất cả những gì các ứng viên nhận được là một câu hỏi duy nhất.


"Nếu sếp của bạn và mẹ của bạn cùng rơi xuống nước, bạn sẽ cứu ai?", người phỏng vấn hỏi.


Trả lời đầu tiên là một ứng viên khá đứng tuổi. Người này suy nghĩ một lúc và nói: "Nếu xảy ra tình huống như vậy, tôi sẽ tìm một người qua đường tới cứu sếp. Còn tôi sẽ cứu mẹ tôi, như vậy cả hai người sẽ cùng được cứu". Câu trả lời có phần khiên cưỡng này rõ ràng không phải quá tốt. Người phỏng vấn nghe xong cũng không thể hiện biểu cảm gì ra ngoài.


Người thứ hai tham gia trả lời câu hỏi là một cô gái trông khá nhỏ nhắn. Cô gái đáp: "Tôi nghĩ câu hỏi này không hợp lý cho lắm, mẹ tôi không thể nào lại xuất hiện bên cạnh sếp của tôi được, và càng không có chuyện cả hai cùng rơi xuống nước được. Nếu nhất định bắt tôi phải đưa ra câu trả lời, vậy đáp án của tôi là: vấn đề này không được thành lập, căn bản là không tồn tại".


Người phỏng vấn đã lập tức loại nữ ứng viên này. Rõ ràng, ngay cả khi câu hỏi thiếu hợp lý thì việc phủ định trực tiếp câu hỏi của nhà tuyển dụng như vậy là cách làm rất không khôn ngoan.


Tiểu Phương là người cuối cùng "lên sàn". Tuy khá run lúc đầu nhưng anh chàng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Tiểu Phương chậm rãi trả lời: "Mẹ của tôi biết bơi nên vì lý do an toàn, tôi sẽ cứu sếp trước. Sau đó tôi sẽ giải thích sự việc cho mẹ tôi, tôi nghĩ mẹ tôi sẽ hiểu cho tôi thôi. Mặt khác, nếu tôi cứu được sếp, tôi nghĩ mẹ tôi cũng sẽ cảm thấy tự hào, còn sếp tôi sẽ tin tưởng tôi hơn. Tương lai tại nơi làm việc của tôi theo đó cũng sẽ xán lạn hơn".


Đáp án Tiểu Phương đưa ra đã khiến người phỏng vấn rất hài lòng. Người phỏng vấn đánh giá cách giải quyết của Tiểu Phương sẽ không khiến sếp lúng túng cũng không khiến người mẹ buồn. Người ta hỏi bạn những câu hỏi không thực tế, vậy bạn cũng dùng những giả thiết không thực tế để trả lời, đây là một kĩ năng trong phỏng vấn

Người có tương lai là người như nào ?

Trong 1 lần Elon Musk làm diễn giả cho một hội nghị ở Hoa Kỳ về đầu tư và tài chính, phần hỏi đáp, ông nhận được một câu hỏi khiến mọi người phải bật cười.


- Thưa ông, là người giàu nhất thế giới, ông có thể chấp nhận việc con gái mình kết hôn với một người đàn ông nghèo và bình thường không?


Ông nói: Trước hết, hãy hiểu rằng “Giàu có” không có nghĩa là có một tài khoản ngân hàng hoành tráng. Giàu có trước hết là khả năng tạo ra của cải.


Ví dụ: Một người nào đó trúng xổ số hoặc thắng bạc. Ngay cả khi anh ta thắng 100 triệu thì anh ta cũng không trở thành người giàu: Anh ta chỉ là người nghèo với rất nhiều tiền. Đó là lý do tại sao 90% triệu phú xổ số trở lại nghèo khổ sau 5 năm.


Ta có thể gặp những người giàu có nhưng không có tiền. Ví dụ: Hầu hết các doanh nhân. Họ đã và đang trên con đường trở nên giàu có ngay cả khi họ chưa có tiền, bởi vì họ đang phát triển trí thông minh tài chính của mình và với tôi đó chính là sự giàu có.


Người giàu và người nghèo khác nhau như thế nào?


Nói một cách đơn giản: Người giàu có thể chết để trở nên giàu có, trong khi người nghèo có thể giết người để có tiền.


Nếu bạn thấy một người trẻ quyết định rèn luyện, học hỏi những điều mới, luôn cố gắng cải thiện bản thân không ngừng, hãy tin rằng anh ta là một người giàu có.

Nếu bạn thấy một người trẻ tuổi nghĩ rằng anh ta nghèo là do nhà nước, rằng người giàu toàn là người xấu, kẻ trộm và luôn chỉ trích người khác, hãy tin rằng anh ta là một người nghèo.


Người giàu tin rằng họ chỉ cần thông tin và học hỏi để thành công, người nghèo nghĩ rằng người khác phải cho họ tiền để họ cất cánh.


Tóm lại, khi tôi nói rằng con gái tôi sẽ không lấy một người đàn ông nghèo, tôi không nói về tiền bạc. Tôi đang nói về khả năng tạo ra của cải ở người đàn ông đó.


Xin lỗi vì đã nói điều này, nhưng hầu hết tội phạm đều là những người nghèo. Khi đứng trước đồng tiền, họ mất lý trí, đó là lý do họ cướp giật, trộm cắp… Đối với họ đó là lối thoát vì họ không học hỏi được kỹ năng tự mình kiếm tiền.


Như chuyện về người bảo vệ nghèo của một ngân hàng, một lần anh tìm thấy một chiếc túi đầy tiền, anh ta đã lấy chiếc túi và đi đưa cho giám đốc ngân hàng.

Mọi người gọi người đàn ông này là đồ ngốc, nhưng thực tế người đàn ông này chỉ là một người giàu chưa có tiền.


Để cám ơn, ngân hàng mời anh làm lễ tân, ngoài giờ làm anh đi học. Ba năm sau anh được đề cử làm giám đốc khách hàng và 10 năm sau anh trở thành quản lý khu vực của ngân hàng này, dưới quyền anh có hàng trăm nhân viên. Thu nhập của anh bây giờ gấp nhiều lần số tiền anh trả lại ngày nào, lại có vị trí xã hội và lòng tự hào mà việc giấu diếm số tiền không thể đem lại!


HÃY CHỌN NGƯỜI CÓ TƯƠNG LAI BẠN NHÉ!

LÀ AI KHÔNG QUAN TRỌNG, QUAN TRỌNG LÀ Ở CẠNH AI?

Nếu chơi với 5 người tự tin, bạn sẽ là người thứ 6.

Nếu chơi với 5 người thông minh, bạn sẽ là người thứ 6.

Nếu chơi với 5 triệu phú, bạn sẽ là người thứ 6.

Nếu chơi với 5 kẻ ngốc, bạn sẽ là người thứ 6.

Nếu chơi với 5 kẻ cháy túi, bạn cũng sẽ là người thứ 6.

Điều này khó mà tránh được…


LÀ AI KHÔNG QUAN TRỌNG, QUAN TRỌNG LÀ Ở CẠNH AI?


Đi cùng ruồi thì tìm được nhà vệ sinh

Đi cùng ong thì tìm được hoa thơm

Đi cùng người giàu học cách kiếm nhiều tiền

Đi cùng ăn mày học được cách xin cơm.


Trong thực tế cuộc sống, bạn quen biết ai thực chất rất quan trọng, thậm chí điều đó có thể thay đổi vận mệnh cuộc đời bạn, quyết định mọi thắng bại trong cuộc sống của bạn.


Sống cùng với một người nào đó quá lâu, bạn cũng dần trở thành giống họ. Ở cùng với người chăm chỉ, bạn sẽ không lười biếng. Ở với người tích cực bạn sẽ không tiêu cực. Cùng với người thông minh, bạn cũng nhận được những ảnh hưởng tốt…


Các nhà nghiên cứu khoa học cho rằng: “Con người là động vật duy nhất tiếp nhận các gợi ý”. Gợi ý tích cực, ảnh hưởng rất tốt tới tinh thần và trạng thái sinh lý của con người, kích thích mọi tiềm năng nội tại, phát huy khả năng tiềm ẩn của mỗi người, khiến họ trở nên tiến bộ, hưng phấn và vui vẻ.


Hãy tránh xa những người tiêu cực, nếu không trong vô thức họ sẽ lấy đi ước mơ của bạn, khiến bạn dần dần mất đi bản thân, trở thành một con người tầm thường.


Người tích cực giống như ánh mặt trời vậy, chiếu đến nơi đâu nơi ấy liền sáng bừng lên. Người tiêu cực giống như mặt trăng, mùng một, mười lăm không giống nhau, thay đổi thất thường.


Thái độ thay đổi tất cả, tính cách quyết định vận mệnh. Thái độ thay đổi, tương lai thay đổi, tính cách khác nhau sẽ sinh ra những con người khác nhau.


Có người nói, đời người có điều may mắn:

Đi học gặp được người thầy tốt.

Đi làm gặp được sư phụ giỏi

Lấy vợ tìm được người hợp với mình.


Có khi chỉ cần một nụ cười ngọt ngào, một lời hỏi thăm quan tâm của họ cũng đủ khiến bạn trở thành một người đặc biệt, hạnh phúc hơn người.


Bất hạnh nhất trong cuộc sống chính là: Bên cạnh bạn không có những người sống tích cực. Cuộc sống của bạn sẽ trở nên nhạt nhẽo, tầm thường.


“Bạn là ai không quan trọng, quan trọng là ai ở bên cạnh bạn”

Minh chứng rõ ràng nhất cho điều này đó là tình bạn giữa 2 người đàn ông giàu nhất thế giới Warren Buffett và Bill Gates.


Tình bạn của 2 tỷ phú Bill Gates và Warren Buffett đã kéo dài được hơn 1/4 thế kỷ. Cả hai cùng nhau thảo luận về những tin tức, xu hướng mới, dành thời gian để gặp gỡ và khai thác ý tưởng từ mỗi người.


Vì vậy, không quá ngạc nhiên khi 2 doanh nhân tầm cỡ này đều đồng tình rằng việc bạn dành nhiều thời gian cho ai là điều cực kỳ quan trọng. Bằng việc chọn được nhóm bạn tốt, bạn có thể tự thúc đẩy mình hướng tới những mục tiêu xa hơn, cao hơn.


“Thông thường bạn sẽ đi theo hướng giống với người mà bạn giao thiệp cùng nhiều nhất”, Buffett chia sẻ trong một buổi trò chuyện gần đây với nhóm sinh viên đến từ Đại học Columbia cùng với Gates


“Chính vì vậy, điều quan trọng là bạn cần phải kết giao với những người giỏi hơn mình”.


Gates nói tình bạn là khoản đầu tư quan trọng nhất về thời gian và năng lượng. “Một vài người bạn sẽ giúp khơi dậy những điều tuyệt vời nhất trong bạn”, đồng sáng lập Microsoft nói. “Và vì vậy, rất đáng để đầu tư cho tình bạn”.


Ngoài nổi tiếng với tình bạn lâu năm, cả Bill Gates và Buffett cùng gây ấn tượng với danh sách bạn bè của họ. Nếu như Bill Gates là bạn với nhà sáng lập Vergin Group Richard Branson và đồng sáng lập Oracle là Larry Ellison, thì Buffett là bạn với Charlie Munger – chủ tịch Berkshire Hathaway và nhà đầu tư nổi tiếng Mark Cuban.


“Bạn muốn giao thiệp với người bạn ước ao trở thành như vậy”. Chính vì thế, hãy đầu tư vào tình bạn giống như khi đầu tư tiền vậy, cần phải KHÔN NGOAN.

________________

(Sưu tầm)

9 BIỂU HIỆN CỦA NGƯỜI “CÓ ĐẦU ÓC HƠN NGƯỜI”


9 BIỂU HIỆN CỦA NGƯỜI “CÓ ĐẦU ÓC HƠN NGƯỜI”


1 - VIỆC MÌNH MÌNH LÀM


Đánh giá người khác và buôn chuyện là những điều mà những người thông minh luôn tránh xa.


Họ không có "niềm đam mê" với những câu chuyện nhỏ nhặt trên mạng và không bao giờ bị làm phiền bởi những việc liên quan đến người khác.


Trên thực tế, theo một nghiên cứu gần đây, những người thông minh hạnh phúc nhất khi họ được ở một mình để có thể thoải mái làm việc mà không bị phân tâm.


Không phải họ là người cô độc, mà khi ở một mình bộ não của họ có một chút không gian và thời gian để hoạt động tối ưu.


2 - HỌ CÓ KHIẾU HÀI HƯỚC VÀ BIẾT PHA TRÒ


Một người có khả năng biến mọi điều nhỏ nhặt thành một trò đùa và khiến mọi người xung quanh cười phá lên không thua gì một thiên tài.


Theo các nhà khoa học, vì để pha trò đòi hỏi phải có những kỹ năng sáng tạo tuyệt vời để tìm thấy sự hài hước trong cuộc sống hàng ngày và ý tưởng sáng tạo không phải ai cũng có thể làm được.


Ví dụ, Conan O’Brien, diễn viên hài nổi tiếng người Mỹ, có chỉ số IQ là 160 trong khi người bình thường thường đạt điểm từ 85-115. Nhân vật Phoebe Buffay trong bộ phim sitcom Friends, do Lisa Kudrow thủ vai cũng đạt số điểm khá cao là 154 trong bài kiểm tra IQ của cô.


3 - HỌ THÍCH NÓI CHUYỆN MỘT MÌNH


Bạn có biết rằng, Albert Einstein, một trong những thiên tài vĩ đại nhất thế giới có thói quen tự nói chuyện với chính mình?


Các nhà nghiên cứu đã phát hiện ra rằng những người thường nói chuyện với chính họ, có thể họ nghĩ trong đầu hoặc nói ra thành tiếng thì đều thông minh hơn những người khác.


Nói chuyện với chính mình giúp não bộ của bạn trở nên nhạy bén hơn, tăng cường trí nhớ và giúp bạn sắp xếp lại suy nghĩ của mình.


4 - THƯỜNG XUYÊN NGHE NHẠC


Trong một nghiên cứu gần đây, người ta thấy rằng không chỉ những người biết chơi nhạc cụ sở hữu trí thông minh cao hơn mà những người thường xuyên nghe nhạc và biết cảm thụ nhạc cũng cực kỳ thông minh.


Nghiên cứu cũng chỉ ra rằng những người thông minh thích nghe nhạc không lời hơn những bài hát với lời vô nghĩa, vì vậy nếu bạn là một trong những người thích nhịp phách và nhịp điệu hơn lời nói, bạn có thể thông minh hơn bạn nghĩ.


5 - LÀM VIỆC MỘT CÁCH THÔNG MINH CHỨ KHÔNG CHĂM CHỈ


Trái với suy nghĩ của nhiều người, những người thông minh không dành thời gian quá nhiều cho việc học hay công việc. Thay vào đó, họ thực sự lười biếng và vì lý do đó, họ cố gắng tìm ra cách dễ nhất để thực hiện các nhiệm vụ được giao hoàn hảo mà không cần phải làm việc chăm chỉ.


Theo các nhà khoa học, những người ít hoạt động thể chất có xu hướng thông minh hơn những người luôn cần mẫn ngày đêm. Họ không sử dụng tay chân và luôn để não hoạt động, vì vậy nhận thức thường nhanh nhạy hơn.


6 - LUÔN TÌM KIẾM CÂU TRẢ LỜI


Cốt lõi của sự thông minh chính là sự tò mò.


Người thông minh sẽ luôn tự đặt ra các câu hỏi rồi tìm kiếm câu trả lời và khám phá những bí ẩn.


Theo một nghiên cứu, tò mò là dấu hiệu rõ ràng của người sở hữu trí thông minh vượt trội. Những người thông minh đọc rất nhiều sách và thường viết nhật ký.


7 - DÁM NHẬN KHUYẾT ĐIỂM


Theo Jeff Bezos, nhà sáng lập Amazon, dấu hiệu lớn nhất của trí thông minh là khả năng chấp nhận sai lầm và học hỏi từ chúng. Không ai hoàn hảo nhưng những người tiến lên thừa nhận hành động sai trái của họ là những người thông minh nhất.

Theo các chuyên gia, con người có xu hướng tin rằng họ đúng và người khác sai. Nhưng bộ não của người thông minh có chức năng cao để hiểu được quan điểm của người khác và nhận ra sai lầm của chính mình.


8 - THÍCH ĂN SÔ - CÔ - LA


Đây là một tin tốt cho những người yêu thích sô- cô- la.


Một nghiên cứu chỉ ra rằng, ăn sô- cô- la thường xuyên giúp cải thiện chức năng của não bộ, giúp bộ não luôn nhanh nhẹn, nhạy bén.


Hơn nữa, những người ăn sô- cô- la thường có trí nhớ, nhận thức và khả năng đưa ra lý lẽ tốt hơn người bình thường.


9 - KHÔNG NÓI NHIỀU


Những người thông minh không thích nói nhiều mà họ luôn được "bao vây" bởi suy nghĩ của chính mình.


Theo các chuyên gia, những người thông minh thường có xu hướng nói chuyện ít hơn với những người khác vì họ không quan tâm đến chuyện bao đồng và hơn hết là họ thích làm việc gì đó hiệu quả hơn là buôn chuyện.

CÂU CHUYỆN CON ẾCH VÀ SỰ THÀNH CÔNG TỰ THÂN

CÂU CHUYỆN CON ẾCH VÀ SỰ THÀNH CÔNG TỰ THÂN

   Khi một nhóm ếch đang đi trong rừng, hai trong số chúng vô tình rơi xuống một cái hố sâu. Những con ếch khác chen chúc quanh hố và thấy nó sâu đến mức nào. Họ nói với hai con ếch kia rằng không còn hy vọng gì cho chúng.

Tuy nhiên, hai con ếch quyết định bỏ qua lời nói của những con ếch khác và họ đã tiến hành thử ra khỏi hố .

Bất chấp những nỗ lực của họ. Nhóm ếch ở trên vẫn nói rằng họ nên bỏ cuộc. Rằng họ sẽ không bao giờ thoát được.

Cuối cùng, một trong 2 con ếch đã chú ý đến những gì nhóm ếch kia nói, bỏ cuộc, rơi xuống và chết. Con ếch còn lại tiếp tục nhảy hết sức có thể. Một lần nữa, đám đông ếch mắng anh ta dừng lại. Đừng cố gắng để bị đau và trước sau gì cũng chết.

Nhưng anh ta nhảy mạnh hơn nữa và cuối cùng cũng ra được. Khi anh ta ra ngoài, những con ếch khác nói, bạn có nghe thấy lời của chúng tôi không?

Con ếch giải thích với họ rằng anh ta bị điếc. Anh ấy nghĩ rằng họ đang khuyến khích anh ấy nhảy ra khỏi hố.

-  Bài học rút ra: Câu chuyện ý nghĩa về thành công này đã cho chúng ta bài học: Lời nói của mọi người có thể ảnh hưởng đến quyết định và cuộc sống của người khác. Hãy suy nghĩ trước khi nói. Nếu bạn có niềm tin, đừng quan tâm những gì người khác nói, cứ nỗ lực, thành công sẽ đến với bạn.

  Câu chuyện trên gợi cho chúng ta rất nhiều bài học trong cuộc sống liên quan đến những người xung quanh. Rất nhiều người ở thời điểm hiện tại vẫn chưa định hình cho mình được lối đi riêng và cuộc sống của họ phụ thuộc rất nhiều vào những người khác. Nhưng sau đó, nếu không có những người đó thì sao, họ không hề biết

  Trong cuốn sách viết về sức mạnh tinh thần của tiến sĩ Susan Kahn mang tên” Sức bật tinh thần” sẽ đưa cho chúng ta những dẫn chứng cụ thể về việc sức khỏe tâm thần của chúng ta bị ảnh hưởng như thế nào bởi những tác nhân xung quanh. “ đừng để tâm lời người khác” là chuyện nói thì dễ mà làm thì lại rất khó. trích- Sức bật tinh thần-

​NGƯỜI VỪA BỎ RA HƠN 23.000 TỶ MUA 10.000 M2 ĐẤT TẠI THỦ THIÊM LÀ AI?

NGƯỜI VỪA BỎ RA HƠN 23.000 TỶ MUA 10.000 M2 ĐẤT TẠI THỦ THIÊM LÀ AI?


Doanh nhân Đỗ Anh Dũng sinh ngày 30/7/1961, tốt nghiệp Kỹ sư Đại học Bách Khoa. Ông hiện đang là Chủ tịch HĐQT kiêm Tổng Giám đốc Tập Đoàn Tân Hoàng Minh; Chủ tịch HĐQT Công ty cổ phần quản lý quỹ đầu tư chứng khoán Minh Việt.


*Quá trình công tác:

- Năm 1984 – 1986: Công tác tại Ủy ban Khoa học kỹ thuật nhà nước Hà Nội

- Năm 1986 – 1989: Công tác tại Ủy ban Khoa học kỹ thuật nhà nước tại Tp.HCM

- Năm 1989 – 1993: Ông giữ vị trí Phó Tổng Giám đốc kiêm Giám đốc Liên hiệp xuất khẩu điện tử quang học ELOPI (thuộc Viện Khoa học Việt Nam phân viện Tp.HCM).

- Ngày 16/6/1993, ông Đỗ Anh Dũng thành lập Công ty TNHH Thương mại Dịch vụ Khách sạn Tân Hoàng Minh (Tập đoàn Tân Hoàng Minh) tại Thành phố Hồ Chí Minh.

- Khi mới thành lập, Tập đoàn Tân Hoàng Minh hoạt động kinh doanh trên nhiều lĩnh vực như: vận tải hành khách công cộng, sản xuất và xuất khẩu mây tre đan, kinh doanh khách sạn, kinh doanh phát triển nhà, xây dựng…

- Năm 1995, ông Dũng bắt đầu kinh doanh vận tải hành khách công cộng bằng xe taxi với thương hiệu “Taxi V20”. Tháng 9 năm 2001, số lượng xe phục vụ khách hàng đạt gần 1.000 xe, chiếm 25% thị phần trên 3 thành phố: Hồ Chí Minh, Nha Trang và Hà Nội.

- Năm 1998, ông Dũng từng bước đầu tư sản xuất các sản phẩm mây, tre đan với thương hiệu “Ratex” và xuất khẩu sang thị trường quốc tế như: Pháp, Tây Ban Nha, Thổ Nhĩ Kỳ, Italia, Mỹ…

- Năm 2006, ông Dũng quyết định hướng Tập đoàn Tân Hoàng Minh vào thị trường bất động sản cao cấp, tạo sự khác biệt trong các sản phẩm và dịch vụ.


Trải qua 27 năm hình thành và phát triển, Tập đoàn Tân Hoàng Minh đã và đang từng bước khẳng định vị trí của mình trong lĩnh vực bất động sản cùng hàng loạt các dự án nghìn tỷ như: D’. Palais Louis – Nguyễn Văn Huyên, D’. Le Roi Soleil – Quảng An, D’. Le Pont D’or – Hoàng Cầu, D’. El Dorado – Phú Thanh, Phú Thượng, D’. Capitale – Trần Duy Hưng …


Năm 2003, Tổng Giám đốc Đỗ Anh Dũng đạt Giải thưởng Sao Đỏ. Cùng thời điểm, ông được Hội Liên hiệp Thanh Niên Việt Nam – Thành phố Hà Nội trao tặng danh hiệu “Doanh nhân trẻ Thăng Long” và “Doanh nghiệp trẻ tiêu biểu 2003” thành phố Hà Nội.

Năm 2004, Tổng Giám đốc Đỗ Anh Dũng được Thủ tướng chính phủ tặng bằng khen cho cá nhân xuất sắc trong lĩnh vực kinh tế.

Năm 2004, đạt giải thưởng Sao Vàng Đất Việt và Giải thưởng Cúp vàng thương hiệu và nhiều giải thưởng khác.


Ngày 25/05/2014, Tập đoàn Tân Hoàng Minh là một trong 10 đơn vị được vinh danh trong Top 10 Chủ đầu tư hàng đầu Việt Nam.

Lô đất vàng cuối cùng được đấu giá ngày 10/12 thuộc về Công ty Ngôi Sao Việt, doanh nghiệp thành viên của Tập đoàn Tân Hoàng Minh. Mức giá "ông trùm" bất động sản này chi ra lên tới 24.500 tỷ đồng.


Hiện tại, doanh nhân Đỗ Anh Dũng đang hạnh phúc bên gia đình và có ba người con. Con trai đầu là Đỗ Hoàng Minh - anh tốt nghiệp Đại học Sorbon tại Pháp. Hiện anh đang giữ vị trí Giám đốc kinh doanh của Tập đoàn Tân Hoàng Minh.


Con trai thứ 2 tên Đỗ Hoàng Việt  hiện đang giữ vị trí Giám đốc ban Marketing – Truyền thông của tập đoàn Tân Hoàng Minh kiêm nhiệm vụ quảng bá các sản phẩm siêu sang của Tập đoàn trên thị trường. Và con gái út, Anh Sa hiện đang du học tại Mỹ.

câu hỏi không liên quan gì gây lú ???

Ko liên quan nhưng cho t hỏi :

Con gà có trước hay quả trừng có trước??

Bỏ thuốc ngủ vào cafe thì ngủ hay thức??

Chuột nhà t bị ốm t cho nó uống thuốc chuột tại sao nó chết??

Sâu răng tại sao ko uống thuốc trừ sâu mà lại đi nhổ răng??

Tại sao chó lại chê mèo lắm lông??

Tại sao ngực của Quỳnh Mohammed Ali lại to hơn ngực của Gấm Hakimi??

4 BÀI HỌC KINH DOANH THỰC TẾ VÀ Ý NGHĨA NÊN BIẾT TRƯỚC TUỔI 35

4 BÀI HỌC KINH DOANH THỰC TẾ VÀ Ý NGHĨA NÊN BIẾT TRƯỚC TUỔI 35

(Những người không kinh doanh cũng nên đọc)

1. BÀI HỌC KINH DOANH TỪ MẶT BẰNG VÀ CÂY MUỖNG

Bài học kinh doanh đầu tiên đến từ một tiệm bán bún nọ khách rất đông và hầu như lúc nào cũng quá tải. Do chế biến ngon nên mặc dù trong hẻm số lượng khách lúc nào cũng đông đúc và luôn luôn trong tình trạng khách đứng chờ cho có bàn để ngồi. Nên mỗi lần mình tới đó ăn là cứ nghe bà chủ “kể khổ” về chuyện mặt bằng; muốn kê thêm vài cái bàn ra phía trước thì bị công an phạt vì tội lấn chiếm lòng lề đường, muốn mua hai cái nhà kế cạnh thì không có tiền mua (và có thể người ta không bán), muốn để bàn trên lầu thì không có chỗ ngủ nghỉ… Thế có phải là bài toán nan giải?

Nhưng lại có một vấn đề khác mà mình cho là nguyên nhân của vấn đề trên mà có lẽ là nhiều người cũng khó chịu với cái việc nhỏ như thế này mà không ai lên tiếng, hoặc có người lên tiếng nhưng bà chủ không chịu nghe. Đó là cây muỗng và đôi đũa, một loại muỗng nhỏ hơn bình thường cho nên số lượng thức ăn (có thể bún hay nước) đưa lên miệng nó ít, còn loại đũa nhựa cứ khiến bún trơn tuột, phải thực hiện nhiều lần mới đưa được cái cần phải đưa lên miệng, điều đó cũng gây cảm giác không thoải mái cho khách hàng.

Nhưng quan trọng ở đây mình muốn nói đến là thời gian. Thí dụ trung bình một người bắt đầu ăn và kết thúc là 10 phút, nếu tạo điều kiện “thuận lợi” hơn thì có thể học kết thúc sớm hơn, có thể mất 7 phút cho một tô bún. Và mỗi người kết thúc sớm hơn vài phút thì bàn ghế sẽ có chỗ sớm hơn, diện tích sẽ “nhiều” hơn. Kinh doanh thuận lợi hơn!

2. BÀI HỌC KINH DOANH TỪ Ý TƯỞNG HAY LÀ CÁI TÔI

Một lần đọc báo tờ, thấy viết bài về một anh chàng du học sinh ở Singapore về nước khởi nghiệp, mặc dù chỉ mới 22 tuổi nhưng có những ý tưởng rất táo bạo, ý tưởng độc đáo đến nỗi đã thu hút được nhà đầu tư rót cho 7 tỉ để … mở quán cà phê. Đọc qua bài báo thì hiểu rõ đó là chiêu đánh bóng để quảng cáo cho cái quán đình đám này chuẩn bị khai trương. Thôi thì với bản tính ham tìm tòi và học hỏi nên một thời gian sau mình có tới đó để tham quan và coi cho biết cái độc đáo ở chỗ nào.

Hôm đó không đông khách lắm, ngồi quan sát và cảm thấy không ổn tí nào, nên nói nhỏ với thằng bạn: Quán này chắc có thể đóng cửa sớm. Thằng bạn bảo em thấy bình thường mà, thế là mình mới chỉ ra vài cái cảm nhận ban đầu:

Sàn của tầng một làm bằng kiếng, cho nên các cô gái mặc váy hay đầm có đi đứng hoặc ngồi thì nếu khách hàng ở tầng trệt ngước lên thì sẽ xảy ra sự cố “l.ộ h.à.ng”.

Cái thứ hai là nó quá ngột ngạt, bản thân cái quán nó không có sinh khí để thở rồi mà lại làm thêm một mô hình chiếc máy bay rồi để bàn ghế trong đó. Cái tiếp theo là nhân viên phục vụ quá tệ, họ tị nạnh nhau nên cứ đi tới đi lui nhưng làm không được việc…

Sau này quán đó bán lại cho một tập đoàn máy tính. Bài học kinh doanh ở đây rất đơn giản, tuổi trẻ có tài là một chuyện nhưng cũng phải biết lắng nghe và tìm hiểu coi khách hàng cần cái gì chứ không phải là mình muốn gì!

3. MUỐN LÀM GÌ CŨNG PHẢI HIỂU RÕ BẢN CHẤT

Một cái shop chuẩn bị khai trương bán cái walkman (máy nghe nhạc) khu tây ba lô. Tôi muốn phân tích lý do mô hình kinh doanh này sẽ không thành công bởi những lý do sau:

– Máy móc qua Việt Nam đã bị đánh thuế nên giá sẽ cao hơn bên đó, hoặc là một số bạn bên đó mua trả góp, chỉ cần bỏ ra một số tiền ít ỏi là sẽ có một cái máy nghe sau đó trả góp lần lần (một số nước chứ không phải là tất cả)

– Khi qua Việt Nam du lịch hầu như ai cũng đem theo ít nhất là một cái nên nhu cầu mua gần như không có.

– Qua Việt Nam tìm hiểu khám phá thưởng thức du ngoạn chứ không phải để… nghe nhạc

– Tây ba lô rất là “kẹo” cho nên vấn đề mua sắm họ tính toán rất kỹ, những mặt hàng không cần thiết hay giá mắc thì không bao giờ họ mua.

– Người ta nói buôn có bạn bán có phường, cho nên khách Việt Nam ra khu này phần lớn là tìm hiểu và mua tour du lịch chứ không ai có nhu cầu mua máy, nếu muốn mua họ sẽ tới những trung tâm, những con đường nổi tiếng có nhiều shop bán loại hàng hóa này…

Mặc bằng lúc đó họ thuê 8 triệu một tháng (hợp đồng 1 năm, trả tiền cọc trước ba tháng là 24 triệu) họ mướn hai nhân viên, một bạn trả 2 triệu một tháng (giá của năm 2007) tính tiền nhà, tiền nhân viên, tiền thuế, điện nước và chi phí phát sinh lặt vặt khác là 15 triệu một tháng. Họ bán 6 tháng chỉ được duy nhất… 1 cái, đúng ra là chủ nhà lấy hết tiền đặt cọc vì hợp đồng mới một năm, nhưng bà chủ tốt bụng thấy tội nghiệp quá nên kiu trả hết lại 24 triệu tiền cọc. Coi như sau 6 tháng họ lỗ khoản 90 triệu.

4. KHÁCH HÀNG - ÔNG LÀ AI?

Câu chuyện cuối cùng là một cái shop mới khai trương khoảng chừng 2 tháng và hiện giờ cũng còn đang hoạt động. Theo mình shop đó giỏi lắm tồn tại chừng một năm là phá sản, chủ là một siêu mẫu có tiếng trong làng thời trang.

– Đoạn đường đó một chiều không thuận lợi lắm.

– Đối tượng khách hàng nhiều tiền thì họ có thể đi du lịch lòng vòng các nước Châu Á và mua bên đó vì bên đó rẻ hơn, thí dụ có mắc hơn thì cũng là hàng độc.

– Khách hàng trung lưu hay ít tiền thì cũng không ghé đó mua vì giá nó mắc hơn nhiều so với các shop khác.

– Dựa vào sự nổi tiếng cũng không đúng, vì chủ nhân có bao giờ đứng đó bán hàng đâu mà khách tới đó sẽ gặp.

– Dựa vào mối quan hệ bạn bè cũng chưa chắc, trong những ngành có tính cạnh tranh cao thì chưa chắc mối quan hệ “ngầm” nó tốt hay xấu mà người ta tới mua để ủng hộ….

Điều cuối cùng mình muốn nói là: Khi kinh doanh bạn phải hiểu thật rõ bạn đang làm cái gì, khách hàng là ai và họ từ đâu tới? Những bài học kinh doanh rất đơn giản, thực tế, nhưng có lẽ chính vì đơn giản quá nên mọi người dễ dàng bỏ qua.

​9 BÀI HỌC Ý NGHĨA TỪ TRIẾT LÝ KINH DOANH BẬC THẦY CỦA NGƯỜI BÁN CHÁO

9 BÀI HỌC Ý NGHĨA TỪ TRIẾT LÝ KINH DOANH BẬC THẦY CỦA NGƯỜI BÁN CHÁO


Một phóng viên nọ đến gặp một chủ quán cháo người Hoa để thực hiện một cuộc phỏng vấn khảo sát về mô hình kinh doanh.


Phóng viên: Thưa ông, trước khi mở quán cháo này thì ông làm gì?


Chủ quán: Ngộ bưng cháo cho cha ngộ bán.


Phóng viên: Vậy quán cháo này đã mở được bao nhiêu năm?


Chủ quán: Quán cháo này không có năm, chỉ có đời. Mấy đời lận. Bà cố ngộ, ông nội ngộ, cha ngộ, ngộ đều bán cháo. Con trai ngộ…


Phóng viên: Không có gì khác sao ạ?


Chủ quán: Khác nhiều chứ, ngày trước có một cửa hàng ở Quảng Châu, bây giờ có hai cái ở Sài Gòn, ba cái ở Hoa Kỳ, bốn cái ở Úc.


Phóng viên: Người ta thành công thì sẽ cho con cái làm ông này bà kia, còn ông?


Chủ quán: Ngộ có thành công thì vẫn cho con làm chủ quán cháo.


Phóng viên: Ông không muốn con mình đi học sao?


Chủ quán: Tôi muốn chứ, con ngộ một đứa có bằng Thạc sĩ kinh doanh cháo, đứa khác vừa bảo vệ luận án Tiến sĩ cơm.


Phóng viên: Ở trong bếp à?


Chủ quán: Ở Đại học Havard, Mỹ.


Phóng viên: Học xong chúng nó về làm gì?


Chủ quán: Về lại nhà này, thành người rửa bát cho ngộ.


Phóng viên: Ông gọi khách hàng là vua hay thượng đế?


Chủ quán: Gọi không quan trọng. Quan trọng là đối xử thế nào?


Phóng viên: Nhiều người kể lại rằng nhiều tỷ phú người Hoa đi lên từ một thùng đậu phụng rang, đúng không ạ?


Chủ quán: Không phải đâu, những ngày đầu tiên làm gì có tới cả thùng, chỉ vài trăm hột thôi.

Phóng viên: Cũng dư dả sao ông mặc bộ đồ vải thô thế này à?


Chủ quán: Người vô đây chủ yếu là người bình dân. Họ sẽ còn vô nếu thấy chủ quán cũng giống như họ.


Phóng viên: Vì sao người Hoa hay chọn kinh doanh ăn uống?


Chủ quán: Thưa, đơn giản vì kinh doanh đó phục vụ cái bụng con người. Nếu phục vụ cái đầu sẽ phát sinh nhiều rắc rối lắm.


Phóng viên: Ông bán cháo tim gan mà sao sáng ra nhà ông ăn toàn cháo trắng với củ cải muối?


Chủ quán: Dạ, nếu ngộ cứ ăn cao hơn khả năng của ngộ thì thế nào cũng tới lúc ngộ phải nhảy vào nồi cháo.


Phóng viên: Chắc là ông ít vay vốn ngân hàng?


Chủ quán: Nhà băng có tiền, nhưng không bao giờ có cách nấu cháo để mượn cả.


Phóng viên: Bây giờ tôi muốn ăn một tô, nhưng tôi chưa có tiền mai thanh toán được không, thưa ông?


Chủ quán: Không cần phải là ngày mai đâu, 20 năm sau trả cũng được.


Phóng viên: Nhưng lúc ấy lãi suất tính thế nào đây ạ?


Chủ quán: Dạ, cái lãi lớn nhất là ông luôn nghĩ tới hàng cháo này.

20 năm sau, phóng viên quay lại quán cháo, gặp ông chủ quán lúc này đã trên tuổi 70.


Phóng viên: Chào cụ, tôi đến trả tiền bát cháo 20 năm về trước.Cụ còn nhớ tôi không?


Chủ quán: Ngộ nhớ. Cám ơn cậu đã quay lại.


Phóng viên: Cụ vẫn nhớ thật sao?


Chủ quán: Làm cho khách nhớ mình đã khó, mình phải nhớ khách bội phần khó hơn. Nhưng bản quán làm được điều đó.


Phóng viên: Quán của cụ vẫn không có gì thay đổi.


Chủ quán: Không có gì thay đổi cả.


Phóng viên: Các quán khác ở Mỹ, ở Úc… vẫn không có gì thay đổi chứ.


Chủ quán: Nếu còn thì cũng không thay đổi.


Phóng viên: Tại sao lại là nếu còn ạ?


Chủ quán: Không có ai trong nhà này nấu cháo ở những nơi đó nữa.


Phóng viên: Các con cụ đâu?


Chủ quán: Ngộ yếu rồi, các con ngộ phải về đây nấu cháo thay ngộ.


Phóng viên: Cụ từng nói rằng: cụ, ông, cha của cụ và cụ đều nấu cháo, con cụ làm tiến sĩ cũng nấu cháo, vậy các cháu cụ thì sao?


Chủ quán: Các cháu ngộ không nấu cháo nữa.


Phóng viên: Các cháu cụ làm gì khác ư?


Chủ quán: Chúng thành lập tập đoàn và thuê người nấu cháo.


Các cháu ngộ sản xuất cháo ăn liền với hơn 100 nhãn hiệu khác nhau. Đứa phụ trách một loạt các nhà máy sơ chế nguyên liệu, đứa khác quản lý hàng loạt nhà máy bao bì, đứa thì chuyên công đoạn thành phẩm, đứa chuyên phụ gia, đứa chuyên truyền thông, đứa chuyên phân phối sản phẩm trên toàn thế giới…


Phóng viên: Nhưng trước đây cụ nói…


Chủ quán: Ngày xưa nấu mỗi bát cháo nấu mất nửa giờ, lãi 1 đô. Các cháu ngộ chúng nó nói chúng cũng nấu cháo. Chúng nó “nấu cháo điện thoại”, mỗi lần nấu mất 1 giờ, lãi tỉ đô.

Phóng viên: Vậy bây giờ cụ có thèm lấy tiền bát cháo 20 năm trước của tôi không?


Chủ quán: Ngộ vẫn xin nhận. Cháu ngộ có cách kiếm tiền của cháu ngộ. Ngộ và các con ngộ vẫn giữ cách kiếm tiền của mình.


Ý NGHĨA CÂU CHUYỆN


1. Muốn làm gì thì phải bắt đầu từ cái nhỏ nhất.

2. Muốn đi khắp 5 châu thì phải làm tốt từ 1 nơi.

3. Không ai thành công mà không học nhiều hiểu rộng.

4. Đứng vào vị trí khách hàng để hiểu tâm lý họ đang gặp là gì.

5. Đừng chạy theo nhu cầu của của đời hãy tập trung vào khả năng của chính mình.

6. Chức danh không có nghĩa lý gì cả, cái mà bạn làm được sẽ cho biết bạn là ai.

7. Có tiền chưa chắc thành công, có trí tuệ mới thành công.

8. Người ta có thể cho ta cá, nhưng không ai cho cần câu, ta phải tự kiếm.

9. Cách giữ khách hàng là làm cho họ tin rằng mình tin tưởng họ tuyệt đối.


Nguồn: Làm giàu từ kinh doanh

5 bài học để có ý tưởng cho việc phát triển kinh doanh và kiếm tiền của mình. marketing là những gì to tát ?

Làm thế nào anh chàng lái Taxi sân bay có lượng khách gấp đôi, thậm chí gấp 3 lần những người có tài khoản Grab và cả những người chào mời ở sân bay.


Đó là câu chuyện đặc biệt vào đêm qua, khi tôi bay từ Sài Gòn về Hà Nội và đó là chuyến xe taxi hài lòng nhất từ trước đến nay của tôi. Và tôi sẵn sàng trả thêm tiền để được ngồi xe lâu hơn với anh chàng lái Taxi đó để học được những bài học kinh doanh & marketing mà có thể bạn phải trả hàng chục triệu đồng.


Mọi thứ chẳng có gì diễn ra cho đến khi tôi bắt đầu gọi điện cho anh ấy. Một sự niềm nở nhận thấy rõ khi anh ấy nói qua điện thoại. Tôi cũng cho là bình thường vì làm dịch vụ phải thế.


Nhưng, khi xe anh ấy vừa đến đón tôi ở sân bay, ngay lập tức anh ấy bước xuống, hỏi: Em có hành lý nặng không? Tôi trả lời: Không anh ơi. Anh ấy nói: Vậy lên xe ngay đi cho ấm, trời lạnh đấy.


Tôi bước lên xe, cũng không để ý cho lắm. Sau một vài phút anh em chào hỏi nhau, tôi mới biết anh ấy đến đón tôi là vì muốn giúp một người bạn cùng cánh lái xe nhưng không đến kịp.


Đầu tiên, anh ấy hỏi tên tôi. Và từ sau khi biết tên tôi, anh ấy thường xuyên sử dụng tên tôi trong giao tiếp, nói chuyện rất niềm nở. (Đây là bài học cho việc giao tiếp với khách hàng mà bạn có thể học).


Sau đó, anh ấy hỏi tôi làm gì, tôi nói tôi làm về marketing. Anh ấy quả đúng là một người làm marketing thực chiến. Và đây là lúc rất nhiều bài học marketing bắt đầu.


Bài học 1: Bài học về thái độ phục vụ khách hàng.

Anh ấy hợp tác với khoảng 40 người lái xe khác, được tuyển chọn, có cùng tư duy kinh doanh & marketing và tạo ra một nhóm hỗ trợ nhau để phục vụ khách hàng tốt nhất. Tôi hỏi anh ấy có nghỉ Tết không.


Anh ấy nói: “Mọi người đã được phân công nhau lịch trực lái xe Tết, bởi vì ai cũng biết rằng đây là lúc khách hàng cần mình nhất. Lúc họ cần mình nhất mà mình nói rằng không lái xe thì chẳng đâu vào đâu cả” – bài học này bạn nên ghi lại.


Bài học 2: Bài học về sự chuyên nghiệp & tử tế với nghề

Khi tôi hỏi anh ấy có biết Taxigo không, anh ấy nói: Anh biết. Và anh ấy nói luôn: Nhiều người lái xe của Taxigo hoặc những hãng khác sau khi được giới thiệu khách, họ sẵn sàng chào mời khách hàng với mức giá giảm 20.000 vnđ để lấy khách.


Họ không tập trung vào việc phục vụ khách, mà cứ lấy lý do giảm giá để lôi kéo khách và nghĩ rằng đó là cách tốt. Nhưng họ không biết rằng, khách hàng thừa biết cách làm ăn của họ là khôn lỏi và họ đã bị mất thiện cảm với khách hàng. Hơn nữa, khách hàng sẽ không bao giờ trao cả sự an toàn của họ chỉ để đổi lấy 20.000 VNĐ rẻ hơn.


Do đó, anh không bao giờ chào mời khách. Anh cũng không bao giờ quan điểm khách hàng là thượng đế. Khách hàng với anh là khách hàng. Và anh là người phục vụ, việc của anh là làm hết trách nhiệm với nghề sao cho họ cảm giác hài lòng nhất, đồng thời lương tâm mình cũng bình an nhất. (Điều này được tôi kiểm chứng trong toàn bộ quãng đường đi từ sân bay về nhà)


Bài học 3: Bài học về phễu bán hàng và khiến khách hàng chi nhiều tiền hơn khi anh ấy còn làm trong ngành dịch vụ Karaoke, tất nhiên anh ấy không biết phễu bán hàng.


Anh ấy kể rằng, trước kia cũng làm Karaoke, một ngành nhiều lời chỉ trích hơn là lời khen. Thường vào ngày cuối tuần sẽ đông khác, còn giữa tuần sẽ ế chỏng ế chơ.


Có nhiều điều để kể về bài học này, nhưng tôi sẽ nói ngắn gọn nhất có thể. Anh ấy tặng miễn phí giờ hát, nhưng không phải miễn phí vào mấy cái giờ mà không ai đi hát, mà anh ấy miễn phí vào giờ nhiều người đi hát, sau đó, anh ấy phục vụ tốt và khiến cho người hát dùng nhiều hơn.


Có một điều đặc biệt ở đây. Để cho quán không bị vắng khách những ngày bình thường, anh ấy tập trung vào danh sách khách đã đến và chú ý vào những người sắp đến sinh nhật. Anh ấy gọi điện, hỏi thăm, gợi ý chỗ ăn uống gần chỗ hát của anh ấy, sau đó chào mời ưu đãi và quán của anh ấy luôn có khách những ngày bình thường. (Điều này cho thấy thu thập database và sử dụng database là quan trọng.)


Bài học 4: Bài học về phân tích, sử dụng database, chăm sóc khách hàng và đặc biệt 10% khách hàng mang lại nhiều tiền nhất cho anh ấy. Đây là bài học thực sự quý giá.


Anh ấy nói rằng: Anh luôn ghi lại tên, tuổi, sđt, ngày sinh, lĩnh vực làm việc của khách hàng, số con, tuổi con, ngay sau khi khách hàng đó xuống xe vào trong một cuốn sổ.


Lúc đó tôi có vẻ nghi ngờ, anh ấy lấy cuốn sổ cho tôi xem và tôi đã quá ngạc nhiên. Đúng là một cuốn sổ tuyệt vời, một cuốn sổ như một công cụ CRM thủ công vậy.


Sau đó anh ấy nói: Khi kết thúc ngày làm việc, anh ấy sẽ nhập khách hàng vào bảng excel, và tính xem: số lần họ đi, số tiền họ đã trả, và lần đi gần nhất, lần trả tiền gần nhất.


Đến ngày lễ tết, tất cả khách hàng đều nhận được lời chúc bằng tin nhắn cá nhân hóa. Còn 10% những người đi nhiều và trả nhiều tiền hơn sẽ nhận được món quà bằng hiện vật như bánh trung thu….


Còn nhiều bài học ở phần này lắm, viết ra chắc dài khoảng 20 trang, nhưng tôi nghĩ rằng bạn đã hiểu vì sao anh ấy có nhiều khách hàng trung thành như vậy. Còn đây là bài học quan trọng cuối cùng mà tôi muốn chia sẻ với bạn khi học được từ anh ấy.


Bài học 5: Bài học về khiến người khác giới thiệu khách hàng

Anh ấy kể rằng, mỗi khi ai đó lên xe, anh ấy hỏi ai giới thiệu họ. Khi biết được ai đó giới thiệu khách hàng cho mình, anh ấy luôn gọi điện lại cảm ơn người đã giới thiệu. Anh nói: Họ đã không tiếc công giới thiệu cho mình khách hàng, nếu mình còn tiếc cả một lời cảm ơn nữa thì không xứng đáng.


Tối qua về, đường Hà Nội cấm ở chỗ cầu Nhật Tân, và chúng tôi phải đi đường vòng. Trong khoảng thời gian đó có quá nhiều bài học tôi có thể kể cho bạn từ một anh chàng lái xe có tư duy kinh doanh tuyệt vời này.


Hy vọng, với 5 bài học được ghi chép nhanh ở trên, bạn sẽ có nhiều ý tưởng cho việc phát triển kinh doanh và kiếm tiền của mình. Đừng nghĩ marketing là những gì to tát. Biến những kiến thức học được áp dụng vào những việc nhỏ nhất.


_____________________

Những ai quay lưng lúc bạn gặp khó khăn thì không nên ngồi cùng mâm ăn uống trong bữa tiệc chiến thắng của bạn ???

Người đàn ông thịt một con bò lớn, đốt lửa nướng và nói với con trai của mình:

“Con trai, hãy gọi người thân, bạn bè và hàng xóm đến ăn cùng... chúng ta mở tiệc nào!"


Con trai anh ta bước ra đường và bắt đầu hét toáng lên:

“Xin hãy giúp chúng tôi dập lửa tại nhà của cha tôi với!"


Một lúc sau, một nhóm nhỏ bước ra, những người còn lại làm như không nghe thấy tiếng kêu cứu. Những người đến "được mời" ăn uống đến tận khuya.


Người cha sững sờ quay sang con trai và nói với con:

“Những người đến thì cha hầu như không biết họ, một số cha chưa từng gặp bao giờ, vậy người thân, bạn bè và hàng xóm của chúng ta ở đâu???”


Anh con trai nói:

“Những người ra khỏi nhà của họ đến để giúp chúng ta dập lửa cho ngôi nhà mình chứ không phải cho bữa tiệc đâu cha à! Đây là những người xứng đáng với sự rộng lượng và hiếu khách của chúng ta”.


Kết luận: Những ai quay lưng lúc bạn gặp khó khăn thì không nên ngồi cùng mâm ăn uống trong bữa tiệc chiến thắng của bạn.

Mua đất phân lô bán nền ???

THÀNH TỈ PHÚ KHÔNG KHÓ!


Giả sử bạn xin được một dự án 1.500 căn condotel rồi bán cho 1.500 người với giá 2 tỉ/căn. Theo cam kết bạn sẽ giao nhà cho người đầu tư sau 12 tháng và thuê lại với cam kết lợi nhuận 10%/năm trong 8-10 năm gì đó.


Để bán được hàng thì bạn thuê mấy công ty môi giới BĐS tổ chức sự kiện hoành tráng ở khách sạn 5 sao. Thông thường các đợt mở bán như vậy vào năm 2017-2018 hết vào trong 30 phút.


Sau khi nhận 30% của khách bạn làm lễ khởi công hoành tráng, chạy quảng báo PR tá lả trên báo kiểu dự án chuẩn bị khai thác, sẽ thay đổi cả một vùng trời bình yên.


Rồi bạn thu được 95% tổng số tiền căn condotel, tức là bạn thu về 2.700 tỉ đồng, trong khi công trình mới xong phần móng và vì lý do gì cũng được... bạn cho nó dừng.


Người mua sốt ruột vì dự án không tiến triển, cam kết lợi nhuận không có sẽ treo băng rôn biểu tình và muốn hủy hợp đồng.


Sau nhiều lần đối thoại không được bạn sẽ chấp nhận hủy hợp đồng cho khách hàng nhưng kèm với các điều kiện khách mua phải chịu các chi phí sau:


-Mất 30% giá trị hợp đồng vì hủy (vô lý vậy mà có dự án nó thu khối tiền)

-Trả tiền môi giới cho chủ đầu tư

-Trả lại tiền dịch vụ đêm nghỉ

-Trả lại tiền lãi suất thuê nếu đã nhận trước đó

...

Kết thúc là sau khi đóng 1,8 tỉ đồng và khoảng 1-2 năm chôn vốn bạn được chủ đầu tư thối lại cho khoảng 1,5 tỉ đồng với lời hứa sẽ trả hết trong vòng 6-12 tháng tới nếu làm ăn tốt. Không thì cứ chờ tiếp.


2.000 khách hàng trừ mỗi người 400 triệu đồng thì cũng kiếm được 800 tỉ.


Nghe thì vô lý nhưng rất nhiều dự án condotel và đất nền chúng nó làm giàu theo kiểu trên chứ chẳng muốn bán đất thật gì hết.


Có cả những ông lớn trong danh sách chứ chẳng phải bọn tạp nham.


Sắp tới lại kiện tụng nhiều!


Tác giả: Trần Mạnh

Giá trị của mình nằm ở đâu ?

MỘT NGƯỜI CHA ĐÃ NÓI VỚI CON TRAI CỦA MÌNH VỪA TỐT NGHIỆP:

Con đã tốt nghiệp, Cha sẽ dành tặng cho con một chiếc xe cha đã mua được nhiều năm trước... Nó đã hơn 50 tuổi. Nhưng trước khi cha đưa nó cho con, con hãy đưa nó đến chỗ bán xe cũ đã qua sử dụng xem họ trả cho nó bao nhiêu.

Người con trai đi đến chỗ xe đã qua sử dụng, trở về với cha và nói: "Họ được đề nghị 1,000 đô la vì nó trông nó đã quá đát".

Người cha nói: "Con đưa nó đến tiệm cầm đồ".

Người con trai đưa đến tiệm cầm đồ, trở về nói với cha: "Tiệm cầm đồ đã đề nghị 100 đô la vì nó là một chiếc xe sắt vụn".

Người cha bảo con trai đưa nó đến câu lạc bộ ô tô và cho họ xem xe.

Đứa con trai đưa xe đến câu lạc bộ, trở về và nói với cha: "Một số người ở câu lạc bộ đã đề nghị $ 100,000 cho nó, vì nó là một Mustang cổ điển và được tìm kiếm rất khó thấy trong số các thành viên câu lạc bộ".

Người cha nói với con trai của mình: "Cha muốn con biết rằng con hãy ở đúng nơi coi trọng con đúng cách"...

Nếu con không có giá trị, đừng buồn và tức giận, điều đó có nghĩa là con đang ở sai chỗ. Những người biết giá trị của con là những người đánh giá cao về con, và không bao giờ được ở một nơi mà không ai nhìn thấy giá trị của mình.

Tình yêu đích thực là như nào ?

Có những người yêu nhau không phải vì tiền mà vì tình cảm họ dành cho nhau quá lớn

_____________


Cậu thanh niên kia con nhà giàu, gia đình có điều kiện ở Hà Nội, bố mẹ kinh doanh buôn bán, nhưng do chơi bời bị bạn bè xã hội lôi kéo chơi l.ô đề cờ bạc, trong vòng chưa đến 1 năm phá của bố mẹ hơn 1 tỷ mà giấu đến khi lãi mẹ đ.ẻ lãi con, thì mọi chuyện mới vỡ lẽ ra, bọn cho vay về tận nhà đòi tiền, đến căn nhà chung cư của bố mẹ cũng phải bán để trả n.ợ cho cậu con trai 😞


Tối nào cậu ta cũng say xỉn, nhà chung cư đã bán rồi nhưng mỗi lần say là cậu ta lại mò về ngồi trước cửa nhà cứ ngỡ đấy vẫn là ngôi nhà của mình. Mẹ cô gái cũng c.ấm 2 đứa yêu nhau khi biết cậu ta chơi bời nhưng cô gái vẫn kiên quyết ở bên cạnh cậu người yêu không chịu bỏ rơi cậu ý lúc khó khăn nhất. Mỗi lần cậu ấy say nằm vật ở sảnh chung cư thế này, là lại thấy cô gái tất tưởi chạy đến an ủi


- Về thôi anh, rồi mình sẽ gây dựng lại từ đầu, anh đừng buồn nữa.


Cậu trai khóc nấc lên bảo


- Anh không tiếc cái chung cư, anh tiếc những kỉ niệm lớn lên ở nơi đây.


Sau đó cậu ôm cô gái khóc nức nở, hứa lên hứa xuống rằng không bao giờ chơi bời gì nữa. Rồi cô dìu cậu bước ra sảnh, lên con Au-đì mà bố mẹ cậu đỗ đợi sẵn ở đó, sau đó xe chạy một mạch về căn nhà của bố mẹ cậu ở trên phố Huế cho cậu nghỉ ngơi...


Thấy bảo ngoài cái nhà mặt phố Huế, ông bà cũng còn mấy căn biệt thự nữa ở quanh Hà Nội với cả cái trang trại trên Ba Vì. Đhs thằng con trai nhất định chỉ thích cái chung cư...


Thế mới biết tình yêu đích thực con người ta cũng sẽ bên nhau dù cho hoàn cảnh có thế nào đi nữa ❤

Thursday, April 21, 2022

31 BÍ QUYẾT ĐỂ BẠN GIAO TIẾP TỐT HƠN

31 BÍ QUYẾT ĐỂ BẠN GIAO TIẾP TỐT HƠN
1. Trong một buổi xã giao, phải nghĩ đến cảm nhận của thiểu số
2. Dù cãi nhau kịch liệt thế nào, phẫn nộ ra sao, cũng không nên nói lời tổn thương lòng tự trọng của đối phương
3. Bạn có thể chê cười bạn mình, nhưng không thể chê cười sở thích, đặc biệt là thần tượng của họ
4. Trước mặt chê bai, sau lưng tán thưởng
5. Nhìn thấu nhưng không nói ra, cho người khác đường lui
6. Nếu bạn nhất định phải khoe khoang, hãy thêm một vài câu chuyện xấu hổ liên quan để trung hòa bầu không khí
7. Lần đầu gặp mặt nhất định phải nhớ tên đối phương
8. Đừng nói "không đúng", hãy nói "đúng"
9. Lúc nói "cảm ơn" có thể thêm chữ "bạn" hoặc tên đối phương
10. Có một cách an ủi người khác chính là nói một vài chuyện bi thảm của mình, để đối phương nguôi ngoai một chút
11. Khi muốn nhận được sự giúp đỡ từ người khác, cuối câu hãy thêm hai chữ "được không"
12. Trong các cuộc nói chuyện đừng quá hiếu thắng, bạn thắng về đạo lý, nhưng sẽ thua ở mặt tình cảm
13. Lúc nói chuyện ít dùng từ "tôi", dùng nhiều từ "bạn"
14. Dùng nhiều từ "chúng tôi", "chúng ta" có thể nhanh chóng kéo gần khoảng cách một mối quan hệ
15. Lúc khen người khác, không nên khen chung chung, phải khen cụ thể chi tiết
16. Khen ngợi những ưu điểm ít người nhìn thấy, những phần đối phương mong muốn được khen ngợi
17. Dùng phương thức trêu đùa để khen người khác
18. Chân thành nói những lời thật lòng chứ không phải khó nghe
19. Đừng nói "Bạn có hiểu tôi nói gì không?", hãy nói "Tôi nói có rõ ràng không?"
20. Nói ra những suy nghĩ có chút dung tục trong lòng mình sẽ khiến đối phương quý mến hơn
21. Dùng phương thức chế nhạo thú vị, để nó trở thành điểm mạnh của bản thân
22. Đừng nói mãi về những nỗi khổ của mình, mỗi người đều có nỗi khổ riêng
23. Không nên nói "Tôi sớm đã cảnh báo bạn rồi", "Tôi sớm đã biết chuyện này mà"
24. Lúc nói chuyện, nếu mình ngắt lời đối phương, hãy hỏi: "Vừa rồi bạn nói gì thế?"
25. Nếu nói đến chủ đề ăn uống, nhất định phải nhớ đối phương thích ăn gì
26. Lúc hưởng vinh quang, nên nhắc đến người khác
27. Lúc phải chịu trách nhiệm, đừng quên nhắc đến bản thân mình
28. Đừng quá giận dữ, phẫn nộ là một kiểu hủy hoại nhan sắc
29. Khi từ chối người khác, có thể tự trách mình trước
30. Lúc tìm người hợp tác, đừng chỉ nói bạn muốn gì, hãy nói bạn có thể cho đối phương những gì
31. Hãy tôn trọng và nhẫn nại, dù đó là người mà bạn thân thiết nhất
Cre: Sống thực tế giữa đời thực dụng

học nhiều bị tẩu hoả???

"Kính thưa các bác lãnh đạo, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo!
Cháu xin được trút hết nỗi lòng đã giấu diếm suốt bấy lâu nay và cháu, cũng như nhiều bạn học sinh khác mong chờ sẽ nhận được những lời chia sẻ, cũng như ý kiến của các bác lãnh đạo, các phụ huynh và các thầy cô.
Đã nhiều năm nay, hầu như cuộc đời của học sinh chúng cháu chỉ là thức dậy, đi học trên trường, đi học thêm, về nhà và lặp lại. Qua nhiều năm, niềm đam mê học tập của cháu dần mất đi.
Cháu bắt đầu kiệt sức, chán nản và tuyệt vọng khi nghe đến chữ HỌC.
Không biết tự bao giờ, thời gian chúng cháu đi học còn nhiều hơn khoảng thời gian chúng cháu được ngủ. Đối với cháu, càng học cao hơn, kiến thức càng trở nên vô nghĩa.
Cháu biết nói ra điều này thật vô ơn. Để có được những kiến thức hôm nay là công sức đầy gian lao của những người đi trước.
Nhưng cháu tự nghĩ, vì sao giáo viên chỉ có thể dạy một bộ môn nhưng bản thân một học sinh phải học những mười mấy môn?
Không chỉ vậy, chúng cháu còn chịu áp lực nặng nề từ thầy cô, phụ huynh và cả xã hội. Một lớp học phải có từ 40 em được học sinh Giỏi, Khá và không được có học sinh Trung bình.
Đã đi học thì các môn tổng kết cả năm phải từ 8 điểm trở lên, thậm chí là cao hơn. Tỉ lệ tốt nghiệp của trường sau một năm phải đạt 90% trở lên, có trường phải giữ vững mục tiêu là 100%.
Cháu đã nhiều lần suy nghĩ về những gì chúng cháu đang được học. Càng nghĩ, cháu càng cảm thấy nản hơn khi cháu nhận ra mình gần như không thể tiếp nhận những kiến thức nhà trường dạy.
Bộ não của một người trưởng thành chỉ nặng gần 1400 gam nhưng những người của thế hệ đi trước lại mong chờ chúng cháu học đều, học tốt lượng kiến thức khổng lồ từ hơn mười môn học khác nhau.
Cháu sợ lắm ! Cháu sợ mỗi khi ông mặt trời lại lên báo hiệu một ngày đi học nữa lại đến. Cháu sợ khi điều đầu tiên thầy cô làm khi bước vào lớp là khảo bài, kiểm tra một núi bài tập họ giao cho chúng cháu.
Cháu sợ khi tiếng trống giờ về không đồng nghĩa với việc chúng cháu được về nhà nghỉ ngơi mà nó chỉ đơn thuần là giờ ra chơi giữa giờ học chính khóa và giờ học thêm.
Cháu sợ khi nhìn các bạn đồng trang lứa ăn vội vàng cái bánh bao và ánh mắt họ đờ đẫn, xa xăm, vô hồn ngồi trên chiếc xe máy giữa dòng người kẹt xe lúc 5h chiều.
Thưa các bác, các bác phụ huynh, các thầy cô!
Còn biết bao nhiêu câu chuyện chưa được kể về những áp lực vô hình mà mọi người đang vô tình đặt lên vai chúng cháu.
"Mỗi ngày đến trường là một ngày vui" – Đó là điều đầu tiên cháu học được khi bước vào lớp 1. Và cho đến giờ, khi đang ở độ tuổi 18, cháu căm ghét cái câu nói này kinh khủng.
Cháu xin lỗi khi nói ra những điều này, cháu biết việc này sẽ khiến cho những người đi trước khó chịu nhưng cho phép cháu được nói lên nỗi lòng mình: Cháu ghét đi học.
Cháu ghét cái cảm giác bước qua cổng trường, mở cuốn SGK, chép từng trang vở. Cháu cảm giác mình lạc hướng… Từng ngày đi học, chúng cháu quay cuồng với việc học bài, kiểm tra.
Những năm tháng dần trôi qua một cách vô nghĩa dưới áp lực của việc học hành, của thầy cô, của gia đình.
Chương trình học hiện tại không cho phép học sinh chúng cháu có quyền sáng tạo. Tất cả bị bó buộc vào những quy luật nhất định và chúng cháu – những người học sinh bắt buộc phải làm theo chứ không được thay đổi.
Chính bản thân chúng cháu còn không hiểu mình đang học vì cái gì, vì ai!
Học vì kì vọng của mọi người xung quanh, học vì điểm số, học để qua được một kì kiểm tra ư? Xong rồi sao nữa?
Cuối cùng sau hơn 20 năm học tập miệt mài, căng thẳng chúng cháu còn phải sống một cuộc đời rất dài và tới lúc đó, chúng cháu sẽ phải áp dụng những kiến thức đã học được vào cuộc sống.
Nhưng cháu đã nhiều lần tự hỏi, cháu có thể sử dụng "Chuyển động tròn đều", "Chiều tăng giảm của hàm số" hay Vecto trong cuộc đời thật như thế nào?
Chúng cháu cứ học rồi lại quên, thầy cô thì cứ lao đầu vào giảng, giao bài tập về nhà nhưng họ chưa bao giờ nói cho chúng cháu nghe ứng dụng của những kiến thức này trong cuộc sống.
Từ một lúc nào đó, mọi người lại đánh giá nhau thông qua những con điểm.
Chì vì những con điểm vô giá trị mà đã đẩy biết bao số phận học sinh vào bước đường cùng, đã khiến cho mối quan hệ chữa cha mẹ - con cái và giáo viên – học sinh trở nên căng thẳng, ngột ngạt.
Cuộc sống của những học sinh giờ đây gần như chỉ xoay quanh HỌC. Chúng cháu không biết đến khái niệm nghỉ ngơi, thư giãn.
Chúng cháu gần như không còn hiểu được giá trị của những bữa ăn bên gia đình vì gần như suốt một tuần chúng cháu chỉ gần như học thêm đến khi trời tối mịt.
Người bạn ngồi kế cháu, bạn ấy học rất giỏi và các thầy cô đều rất yêu quý bạn ấy. Nhưng bạn ấy khổ lắm. Nhà bạn ấy ở Quận 12 và bạn ấy phải đi xe buýt tới Quận 1 để học thêm mỗi ngày.
Từng ngày đi học của bạn ấy bắt đầu từ 5h30 sáng cho tới 11h đêm. Bạn ấy đã kiệt sức rồi, cháu biết điều đấy. Khuôn mặt bạn phờ phạc, ánh mắt bạn bơ phờ, bạn bị thiếu ngủ và đau dạ dày.
Những người như bạn cháu không thiếu ngay tại chính TP.HCM này.
Học sinh chúng cháu sống thờ ơ, lãnh đạm, vô cảm và không có kĩ năng sống. Chúng cháu không biết phải làm gì nếu có động đất, sóng thần hay gặp một người bị đột quỵ ngay giữa đường.
Người lớn thất vọng vì cách ứng xử của thế hệ trẻ trong khi thế hệ trẻ chúng cháu lại thất vọng vì đang được giáo dục không có định hướng.
Thưa các bác, là một học sinh, cháu đã vô cùng xúc động khi nghe chủ trương không dạy thêm. Cái cảm giác vui mừng chợt chạy qua người cháu khi nghĩ đến cảnh chúng cháu không còn phải còng lưng ra học bài lúc 11h đêm nữa.
Nhưng hiện thực tàn khốc của việc học đã không cho cháu được vui mừng lâu.
Trước cảnh mỗi năm đề thi Đại học lại đổi mới một kiểu, trước cảnh cô giáo viên dạy Toán của chúng cháu quảng cáo về lớp dạy thêm của cô một cách bí mật, cháu nhận ra mọi chuyện sẽ không hề tốt lên được, sẽ không bao giờ tốt lên được.
Rồi sau tất cả, khi chúng cháu rời ghế nhà trường, đối diện với cuộc sống thật, chúng cháu lại lơ ngơ, hoang mang vì hoàn toàn không có những kĩ năng sống cần thiết.
Cháu cầu xin các bác, các bậc cha mẹ, các thầy cô giáo: Xin hãy cho chúng con được SỐNG. Xin cho phép chúng con được sống trong những tháng năm tuổi học trò một cách trọn vẹn nhất có thể.
Xin đừng quá kỳ vọng vào tụi con để rồi chính những kì vọng ấy khiến cho mọi người thất vọng. Xin đừng chỉ trích chúng con khi bọn con bị điểm kém.
Xin hãy hiểu rằng mỗi người chỉ có những khả năng nhất định và bọn con không phải là thiên tài.
Cuối cùng, con xin mọi người hãy hiểu: HỌC SINH CŨNG CHỈ LÀ CON NGƯỜI, KHÔNG PHẢI MÁY MÓC".
---
Học cho mày chứ học cho ai bame mày ăn được bao nhiêu hưởng được bao nhiêu khi mày thành công? Công nuôi 1 đứa bé từ khi nó lọt lòng đến khi nó 18 tuổi tốt nghiệp THPT mày biết bao nhiêu tiền của công sức không? Đừng lấy áp lực học hành thi cử ra để biện minh cho sự lười biếng không chịu cố gắng của bản thân nữa. Nhìn những nước khác học sinh người ta tự học để chuẩn bị trước kỳ thi rồi nhìn lại học sinh nước mình có tí áp lực đã lên viết diễn văn kể khổ thì bao giờ mình mới bằng được người ta?
Nói thêm nếu các em không thích học đại học - đại học không phải con đường thành công duy nhất thì các em nên xác định mình thích cái nghề nào và mình có thể kiếm tiền từ nó hay không? Còn ko thích gì cả thì nai lưng ra mà học, chăm chỉ mà học. Chứ đừng có biện minh cho sự lười biếng của bản thân mình nữa.