Ngày xưa, đất đai đều bị loài quỷ chiếm mất cả. Một hôm có người nông dân vào rừng tìm củ cải. Anh đang cuốc đất thì có một con quỷ chạy lại và quát lên:
- Anh kia, ai cho anh vào rừng của ta? Anh muốn chết à?
Người nông dân bình tĩnh nói:
- Quỷ ơi! Đừng ăn thịt tôi. Quỷ để tôi gieo cải. Khi cây lớn lên, tôi chỉ lấy gốc thôi, còn ngọn xin nhường Quỷ.
Thấy không làm gì mà lại được ăn, Quỷ bằng lòng, bèn nói:
- Được, nhưng anh phải giữ đúng lời hứa đấy. Nếu không đừng hòng vào rừng này nữa.
Củ cải lớn, người nông dân dỡ lấy củ, để lại ngọn cho Quỷ. Quỷ ăn thấy đắng, tức lắm nhưng không làm gì được.
Sang mùa sau, người nông dân lại vào rừng tiếp tục trồng. Gặp Quỷ, người nông dân hỏi:
- Thế Quỷ định lấy gốc hay ngọn?
Bực tức vì lần trước đã không được ăn, lần này Quỷ đòi lấy gốc. Người nông dân trồng lúa. Lúa chín vàng, người nông dân gặt lúa gánh về, để lại gốc cho Quỷ.
Gốc rạ không ăn được, Quỷ tức sủi bọt mép, đòi mùa sau ăn cả ngọn lẫn gốc. Quỷ nghĩ "dù người trồng gì thì kết quả thu hoạch cũng về ta cả". Nhưng chẳng chịu thua Quỷ, người trồng ngô. Vì ra sức chăm bón nên bắp ngô rất to. Mỗi cây có đến hai, ba bắp. Đến mùa người mang quang gánh hối hả trảy ngô gánh về, để lại cả gốc lẫn ngọn cho Quỷ.
Nhìn những thân ngô khô đét không ăn được, Quỷ hậm hực chạy vào rừng.